|
Tác giả |
W.M Thackơrê |
|
Nhà xuất bản |
Văn học |
|
Năm xuất bản |
2005 |
|
Giá bìa |
50.000 VNĐ |
|
Giá VNet |
46.500 VNĐ |
Giới thiệu nội dung:
Hội chợ phù hoa được coi là một kiệt tác của chủ nghĩa hiện thực trong văn học Anh thế kỷ 19; là một trong năm tác phẩm nổi tiếng nhất của Anh. Mới đầu truyện được mang tên là "Những bức ký hoạ về xã hội nước Anh", về sau mới đổi thành "Hội chợ phù hoa". Cái tên có tính chất tượng trưng này thích hợp với nội dung hơn vì bao hàm cả thái độ phủ định của Thackơrê đối với xã hội đương thời.
Nội dung chủ yếu của Hội chợ phù hoa xoay quanh việc "làm nên" của Rêbecca, một thiếu nữ "con nhà hạ tiện", cha là một hoạ sĩ trác tác, mẹ là một vũ nữ người Pháp. Thiếu giáo dục từ nhỏ, nhưng nhờ có sắc đẹp, lại thông minh và tài hoa, từ chỗ bơ vơ côi cút, bị khinh rẻ, cô ta đã trở thành con dâu của gia đình Crâulê, một gia đình quý tộc thôn quê. Dựa vào địa vị nhà chồng và nhờ những mánh khoé xảo quyệt riêng, dần dần Rêbecca len lỏi được vào giới quý tộc nước Anh và nước Pháp, trở thành một bậc mệnh phụ, danh vọng lẫy lừng, được triều kiến cả hoàng đế Gióc-giơ đệ Tứ.
Song chính những thủ đoạn đê tiện Rêbecca dùng để mưu danh lợi về sau đã làm hại cô ta; Rêbecca ngoại tình với một hầu tước để lợi dụng y, việc vỡ lở, cô ta bị quẳng khỏi xã hội thượng lưu một các tàn nhẫn. Cô gái sớm hư hỏng ấy trở lại cuộc đời tăm tối cũ; bị chính giới thượng lưu thanh cao một cách giả dối kia ruồng bỏ, càng ngày càng chìm sâu vào vũng bùn truỵ lạc. Khi đã luống tuổi, Rêbecca đành sống cuộc đời tầm thường như mọi người, và nhờ số tiền kiếm được một cách bất chính, Rêbecca cũng được thiên hạ kính trọng như một người có đạo đức...
Chủ đề của Hội chợ phù hoa, như tên cuốn truyện cũng cho ta rõ một phần - là sự vô nghĩa, sự phù phiếm của cuộc đời, một tấn hài kịch lớn, trong đó mỗi con người sắm một vai trò mà không tự biết, hoặc một cảnh hội chợ hỗn tạp, trong đó chỉ toàn là những sự phô trương mua bán, và mọi thứ đều là những món hàng.
Tác giả tự coi mình vừa là một anh hề sắm vai trò để mua vui cho thiên hạ, vừa là nhà đạo diễn cô lại hình ảnh của cuộc sống trong một màn kịch múa rối. Khuynh hướng vạch những nét "mặt trái đời" toát ra trong toàn bộ tác phẩm từ chương đầu đến chương cuối. Tác giả muốn rút ra một bài học luân lý: tác phẩm có tính chất như một bài ngụ ngôn dài: tất cả những gì được gọi là cao quý, tốt đẹp mà thiên hạ hằng khao khát và thiết tha có được, thực ra chỉ là những chuyện hết sức vô nghĩa, phù du...