|
Tác giả |
Dương Hướng |
|
Nhà xuất bản |
Công An Nhân Dân |
|
Năm xuất bản |
2004 |
|
Giá bìa |
66.000 VNĐ |
|
Giá VNet |
59.000 VNĐ |
Tập sách này gồm hai tiểu thuyết Bến không chồng và Bóng đêm và mặt trời.
"... Không! - Giọng Bức có vẻ thành thực - đúng hơn thì mình phải là kẻ thù của tôi, kẻ thù của gia đình tôi. Mình chẳng hiểu gì cả. Không phải bỗng dưng mà gia đình tôi phải bỏ ra những bảy trăm đồng để mua lại chiếc vòng cầu hôn của mình. Trong lúc cả nhà phải chịu ăn đói, phải chịu khổ cho tôi có vợ, không phải để có hạnh phúc. Mục đích cưới được mình về là để được hành hạ mình... để trả thù, mình hiểu chưa... Một mối thù muôn đời muôn kiếp. Gia đình tôi không bao giờ quên cảnh bố mình đã bu vào sợi dây bên chân "gầu sòng" treo cổ bố tôi lên. Những người như ông tôi thì mình đã biết đấy. Ông không bao giờ tha thứ. Bảy trăm đồng mồ hôi nước mắt của cả gia đình tôi phải được đánh đổi bằng mồ hôi nước mắt và sức lực của mình, bằng cả cuộc đời mình.. Tôi chỉ làm mọi việc theo kế hoạch của gia đình để thực hiện được ý đồ to lớn. Nhưng bây giờ thì tôi đã phản bội lại ông bà, bố mẹ và các anh tôi. Tôi... Tôi đã yêu mình. Tôi yêu mình thật mà...".
(Bóng đêm và mặt trời)
"... Giá mà Nghĩa viết cho Hạnh một lá thư như anh chàng pháo thủ viết cho cái Thắm. Hay chỉ cần anh viết mỗi một câu: "Anh còn sống!" thế thôi cũng đủ sướng. Đã tám năm nay Hạnh nhận ra rằng mình sống bằng những kỷ niệm với Nghĩa nhiều hơn là chờ đợi ở tương lai. Những hy vọng ngày một mong manh, dù mỏng manh vẫn hơn là tắt hẳn...
Bến vắng. Nỗi buồn cô liêu. Một tiếc nuối thoáng qua. Một thời xuân sắc và những phút ái ân với Nghĩa bỗng trỗi dậy. Đầu óc Hạnh căng ra rung lên ngây ngất trong hoang tưởng - Hạnh lao ra dòng nước mát lánh sóng sánh bóng trăng. Cơ thể lâu ngày khô héo bỗng rạo rực ngập tràn hưng phấn. Hạnh vùng vẫy, quẫy đạp trong ham muốn làm tình với nước. Trong phút chốc Hạnh thấy mình đang chìm dần như thể có con ba ba thuồng luồng đang lôi tuột xuống đáy sông. Hạnh hoảng loạn cố nhoài lên bãi cát. Tay vẫn giữ khư khư bộ quần áo sũng nước. Hạnh lao lên bến chạy dọc bờ sông. Hạnh chạy mãi chạy mãi...
(Bến không chồng)